17 năm công tác tại Trường Nuôi dạy trẻ em khiếm thị Hải Phòng, cô Trần Thị Thúy Hồng chưa bao giờ nguôi ngoai tình yêu nghề. Được dạy dỗ, gần gũi những học trò kém may mắn là cơ duyên để cô đồng hành cùng các em vượt lên chính mình.
Cô Hồng cho biết,
từ khi ngồi trên ghế nhà trường phổ thông cô luôn mơ ước được làm cô giáo. Yêu
nghề, mến trẻ là động lực giúp cô theo đuổi đam mê suốt 4 năm ngồi trên ghế giảng
đường đại học. Dù biết dạy học trò đặc biệt rất khó khăn nhưng cô vẫn quyết tâm
theo nghề.
Giai đoạn sinh
viên, cô cùng các bạn đi thiện nguyện tại Trường Nuôi dạy trẻ em khiếm thị Hải
Phòng. Nhìn các em ngây thơ, yêu đời và nỗ lực hết mình học tập từng con chữ cô
rất ấn tượng và mong muốn được về trường công tác.
Sau khi tốt
nghiệp đại học năm 2006, cô Hồng đã chọn nơi theo đuổi đam mê nghề giáo tại
chính ngôi trường này. Đến nay, sau gần 20 năm công tác, cô vẫn không nguôi nhiệt
huyết, tình yêu với nghề và nguyện gắn bó cả cuộc đời với học trò nơi đây giúp các
em khỏa lấp những thiệt thòi trong cuộc sống.
Năm học 2023 -
2024, cô Hồng được phân công là chủ nhiệm lớp 1B, với 10 học sinh. Các em đang
học năm thứ 2 của lớp 1. Đây là lớp học sinh khiếm thị hoàn toàn với nhiều độ
tuổi, dạng tật khác nhau.
Thậm chí nhiều
gia đình hoàn cảnh khó khăn, các em không được chăm lo chu đáo. Trẻ không được
tương tác, cô lập trong cuộc sống. Trò không có nền tảng nên thầy cô càng vất vả
hơn trong các biện pháp giáo dục. Đó là lý do khi vào trường các em phải học 2
năm lớp 1. Năm đầu tiên của lớp 1, thầy cô dạy các em nền nếp, vệ sinh cá nhân,
nhận biết các dạng hình.
Dạy được các
con có kĩ năng cơ bản như tự phục vụ, đi vệ sinh đúng cách, tìm đúng phòng ăn,
giường ngủ cũng phải mất thời gian dài. Nếu không có năm đầu tiền tiểu học như
vậy, các cô không thể dạy chữ cho trò hiệu quả được”, cô Hồng cho biết.
Bước sang năm
thứ 2 của lớp 1, học sinh được cô dạy các chấm nổi, học nhớ, sờ, cảm nhận. Cô Hồng
cho rằng, em nào học nhanh thì một học kỳ sẽ hoàn thành kiến thức nền tảng, còn
chậm thì mất cả năm.
Cô Hồng tranh
thủ ngoài giờ lên lớp đến từng phòng dạy các em học bài. Thậm chí, có khi học
sinh ốm đau, cô lại đến chăm sóc tận tình. Vậy nên, các em coi cô như người mẹ
hiền thứ 2. Cô Hồng cho hay, với trẻ khiếm thị, một lớp 10 học sinh là khá
đông, thầy cô vất vả hơn rất nhiều. Theo kinh nghiệm công tác, cô Hồng cho rằng
mỗi lớp nên duy trì sĩ số dưới 10 học sinh. Số lượng học sinh ít, thầy cô có
thêm thời gian quan tâm đến những em nặng và trẻ đa tật.
“Trẻ em có quyền
được sống, quyền học tập, vui chơi và xứng đáng được âu yếm, vỗ về. Vì thế, khi
tiếp nhận học sinh tôi thấy rất thương. Ánh mắt các con non nớt, cử chỉ còn ngô
nghê nhưng lại đáng yêu vô cùng. Nghĩ về tương lai của các con, dù khó khăn đến
mấy tôi vẫn cố gắng khắc phục”, cô Hồng tâm sự